Bài thơ này có một góc nhìn rất khác về định nghĩa “các bậc sinh thành ngành y”, nó không dùng để chỉ những ông Tổ ngành Y, mà là những người thật sự có công sinh thành làm nên sự thành công của ngành Y.
THƯ GỬI CÁC BẬC SINH THÀNH NGÀNH Y
Mẹ ơi ngủ chưa – đêm nay con không về được
Trực gác gió lùa, không chăn mềm đắp nhớ mẹ thương
Ba hết ho chưa- hôm nay con không nghe được
Chăm sóc bao người sao chẳng lo được cho Ba…
Con vẫn nhớ những ngày xưa la cà
Ba đưa đón dẫu đường xa mưa gió
Mẹ chăm lo cho bữa cơm hộp sữa
Tuổi thơ xưa hạnh phúc biết dường nào
Con cứ hằng suy nghĩ mình phải làm sao
Để xứng đáng niềm tự hào của ba và của mẹ
Nuôi đứa bé trở thành người bác sĩ
Là điều diệu kì hơn cả sự tạo hóa của tự nhiên.
Phải dùng lời nào để nói về sự thiêng liêng
Về tấm lòng của ba và của mẹ
Mong con trở thành người chăm lo cho sức khỏe
Ngành y này, nợ nhiều lắm công sinh thành của các bậc phụ huynh
Con đã trở thành bác sĩ giữa thời bình
Ba mẹ vẫn lo vì cuộc đời chua chát
Sao mãi bận tâm vì miệng đời khắc nghiệt
Mà trăn trở mỗi ngày lo lắng không thôi
Ba mẹ cả đời như một tấm gương soi
Nơi chờ con về khi đôi chân mệt mỏi
Bài thơ này như những điều con muốn nói
Là lời cám ơn chân thành sâu sắc từ tận trái tim con.
Huong Thao Flower
[BSNT. Hương Thảo – Bệnh viện Mắt Tp HCM]
Đồng tác giả bài thơ “Chuyện tình ngành Y”, “Ngành Y có gì hot đâu em ơi” và “Đôi mắt”
Ảnh: Vũ Thu Thảo (sinh viên năm 4, lớp Nhiếp Ảnh K32, trường ĐH Sân Khấu – Điện Ảnh Hà Nội)
Leave a Comment